“Bộ phim cũng là lời cầu nguyện khờ khạo cho một thế giới thờ ơ. Nó là một giấc mơ về việc hàn gắn những điều bất đồng, hiểu những câu hỏi lớn nhất và truyền tải ý nghĩa vào những điều ngu ngốc nhất, tục tĩu nhất của con người”, đạo diễn phim chia sẻ.
Từ ngày được pr rầm rộ, mình đã rất chú ý bộ phim này. Chủ yếu là do chủ đề phim về thuyết đa vũ trụ mà mình vô cùng hứng thú. Chú ý là vậy, nhưng hôm nay mình mới dành thời gian xem, và đây thật sự là một bộ phim gây xúc động. Càng ngẫm nghĩ về các chi tiết “lộn xộn” trong phim, ta càng tự vấn về những lựa chọn của chính mình.
Hồi mở – Everything Everywhere, hiểu rõ hơn về khái niệm “quá nhiều”
Có lẽ khi xem bộ phim, bạn sẽ thấy chính mình trong các nhân vật, ít nhất ở một khía cạnh nào đó. Như một đêm nào đó khi xem Us and Them, mình tận hưởng hành trình bộ phim dẫn dắt, và rồi đã cười đã khóc cùng nhân vật. Mình nghĩ, 2 tiếng 19 phút này chứa đựng “quá nhiều”. Quá nhiều ý định, quá nhiều cảm xúc, quá nhiều điều cần cảm nhận.
Cái “quá nhiều” trong phim cũng như cái “quá nhiều” ngoài đời thực, đều do những lựa chọn vụn vặt tạo thành. Mỗi một quyết định dù nhỏ nhất đều phân nhánh ta đến một thực tại hoàn toàn khác. Mỗi lựa chọn đều rất quan trọng.
Bạn đã có thể là một nghệ sĩ múa, thay vì thành một doanh nhân.
Bạn có thể đã sớm trở thành một người vợ/chồng, hay một người mẹ, thay vì tận hưởng sự đơn độc ở một căn nhà gỗ.
Bạn có thể đã là một ai đó khác, một phiên bản khác, có một tương lai khác.
Trong phim, Evelyn (Nhân vật chính) mệt mỏi và hối hận với thực tại mà cô ấy đã lựa chọn sau khi được trải nghiệm tất cả các phiên bản của mình ở nhiều vũ trụ song song khác. Mình tự hỏi liệu chúng ta sẽ hối hận như thế không, khi tầm mắt bản thân được mở rộng? Và đồng thời, khi được trải nghiệm đủ mọi phiên bản: Rực rỡ, giàu có, kì quặc, tài giỏi,… Liệu “quá nhiều” sẽ khiến chúng ta thêm lạc lối và thờ ơ?
Joy – con gái Evelyn nói rằng, khi có thể thấy tất cả, là tất cả, ở mọi nơi thì mọi thứ sẽ chẳng còn ý nghĩa gì nữa, “Nothing matters”. Mọi thứ rồi sẽ thành cát bụi nhỏ bé trong vô vàn vũ trụ rộng lớn này. Liệu bạn có nghĩ thế không? Giữa sự bất tận, chúng ta chỉ là 1 hạt phân tử rất nhỏ bé mà thôi. Chẳng là gì cả, vô tri và ngờ nghệch. Vậy liệu những lựa chọn và việc sống có ý nghĩa gì? Điều gì là thực sự quan trọng trong cuộc đời mỗi chúng ta?
Là thành công, tiền tài, danh vọng, quyền lực?
Là gia đình, hạnh phúc, niềm vui, bình yên?
Đứng giữa những lựa chọn, khi mà đã nhìn thấy mọi điều, Evelyn sẽ chọn lựa buông thả mặc mọi thứ thành bụi bặm, hay điều gì khác?
Hồi kết – All At Once, cách tồn tại trong sự “quá nhiều” của hiện tại
Phim phản ánh đời thực, chúng ta đều có quá nhiều sự chọn lựa và rồi dần dà lạc lối giữa những lựa chọn ấy. Trải nghiệm khiến ta rộng mở, đồng thời cũng dễ dàng khiến ta nông cạn. Mình nghĩ đây cũng là vấn đề của Joy, hoặc giả là tất cả chúng ta. Nhìn quá nhiều mà không thật sự thấy. Chăm chú bề rộng, dễ xem nhẹ bề sâu. Đi càng xa, lại quên đâu là “nhà”.
Thi sĩ Tagore có một bài thơ thế này:
Tiêu hao năm tháng
Du ngoạn khắp vùng
Thấy bao núi cao
Thấy bao biển rộng
Sao ta không thấy
Ngay trước cửa nhà
Giọt sương lấp lánh
Trên cành cây ngô.
Giữa vô vàn “quá nhiều”, việc nhẹ đầu nhất và cũng là điều khó khăn nhất là tập trung vào “số ít”. Evelyn chỉ là 1 phiên bản trong vô tận vũ trụ, và lại chỉ là 1 phiên bản bình thường nhất. Nhưng Evelyn lại kịp thời nhận ra “số ít” đáng để cô trân trọng trong thực tại dù đã trải qua mọi thế giới.
Vậy chúng ta thì sao, bạn có biết “số ít” quan trọng của mình là gì?
Có điều gì bạn đã bỏ lỡ khi tầm mắt luôn hướng về phía xa không?
Bộ phim có thể nói là một mớ lộn xộn có chủ đích, và “là tuyên ngôn của một người theo chủ nghĩa tối đa về cách tồn tại trong sự ồn ào của cuộc sống hiện đại”. Thông điệp truyền tải và cách khai thác thuyết đa vũ trụ không quá khác lạ nhưng để lại nhiều cảm xúc. Phim nhiều phân cảnh thú vị, vừa tục vừa buồn cười, nói trắng ra thì khá xàm nhưng lại đan xen nhiều tầng ý nghĩa về ngả rẽ và những lựa chọn trong cuộc đời mỗi người.
Điều vô nghĩa lại dẫn vào tầng nghĩa sâu sắc. Bụi bặm thời gian là cốt lõi cho tất cả. Mọi tồn tại đều có vị trí quan trọng riêng biệt.
Nguồn ảnh: Google